LẦN ĐẦU ĐI THỰC TẬP CỦA MÌNH!
Tuần thực tập đầu tiên ở KB Fina của mình cũng đã khép lại với biết bao “lần đầu”. Dù không dài nhưng nhiêu đó thời gian mình nghĩ cũng sẽ đủ để mọi người có cái nhìn tổng quan nhất về môi trường ở KB Fina. Hi vọng bài viết này của mình có thể giúp được những bạn có ý định đi thực tập nói chung và muốn “định cư” ở KB Fina nói riêng.
Lưu ý: Bài viết là trải nghiệm cá nhân của một supporter trong khoảng thời gian tuần đầu tiên đi làm vậy nên câu chuyện đa phần sẽ mang tính chủ quan và còn nhiều điều thiếu sót. Mong mọi người có thể góp ý thêm <3
TẠI SAO LẠI LÀ MARKETING CỦA KB FINA?
Anh Dũng – bộ phận Digital Marketing của KB Fina đã từng bảo mình: “Bình thường các bạn học kinh tế làm marketing anh đã thấy trái ngành rồi! Giờ mày lại học ngôn ngữ Anh của Bách Khoa đi làm marketing? Anh thấy trái của trái luôn ấy!!!” Câu nói ấy đã văng vẳng bên tai mình suốt một tuần qua! Càng ngẫm càng đúng và mình càng thấy thú vị.
Mình, một con bé học ngôn ngữ Anh với chuyên ngành Tiếng Anh chuyên nghiệp Quốc tế, và 2 thứ ngôn ngữ ngoài mà mình đang theo đuổi: tiếng Hàn và tiếng Trung, từng làm thực tập online cho một công ty truyền thông bắt đầu từ con số 0 tròn trĩnh mình đã làm quen với Marketing, với thuật ngữ như Call to Action, SEO, bị cuốn hút với ngành và quyết định đăng kí học thêm khóa học về viết bài chuẩn SEO để lên dây cót cho niềm đam mê với ngành vừa được nhen nhóm.
Chuẩn bị được chút vốn liếng, mình bắt đầu tìm kiếm cơ hội cho đam mê và đều đều tuần 2 lần iVolunteer rồi Ybox, xui nỗi, cuối năm thì ít job mà đâu đâu tuyển dụng cũng yêu cầu “có kinh nghiệm”. Mình bị mắc kẹt trong chính ngành mình định hướng bởi mình đâu “ có kinh nghiệm”.
Nhưng, ko phải là con bé dễ dàng bỏ cuộc, mình tiếp tục lướt, tiếp tục tìm kiếm và quả thật niềm vui chưa phụ bạc người kiên trì bao giờ, Ybox đã đưa KB Fina đến với mình chỉ với yêu cầu duy nhất “có đam mê với ngành Marketing”.
Còn chần chừ gì nữa, đúng tiêu chí của mình rồi!
Cứ vậy mình apply rồi tìm hiểu về KB Fina qua các trang báo, Youtube và MXH đặc biệt là bản thông tin về công ty trên Ybox. Mình biết những thông tin cơ bản nhất về công ty app tài chính Hàn Quốc KB Fina . Và trải qua buổi phỏng vấn hết sức nghiêm túc cũng vô cùng gần gũi, ấm áp mình đã chính thức được nhận vào thực tập ở công ty.
Và câu chuyện bắt đầu từ đó!
KB FINA KHÔNG NHƯ MÌNH TƯỞNG TƯỢNG!
Mình có tìm hiểu qua về KB Fina qua các trang báo, Youtube và MXH đặc biệt là bản thông tin về công ty trên Ybox. Và tới khi đến làm việc, KB Fina không như mình nghĩ!
Với một con mọt phim Hàn như mình thì chẳng lạ gì với những văn phòng decor xinh xắn, những anh chị nhân viên cute. Không chỉ vậy, những drama công sở, deadline dồn dập, không khí căng thẳng là những gì hằn sâu trong tiềm thức mình về một công ty Hàn Quốc. Và KB Fina là một công ty của Hàn.
Đúng! Nhưng chỉ một phần. Không sặc mùi drama công sở, chẳng deadline dồn dập hay không khí căng thẳng. Nhưng KB Fina vẫn có riêng cho mình một văn phòng đúng chất Hàn, những anh chị nhân viên cực kì dễ mến.
- Chị leader siêu cấp dễ thương!
Con mọt phim Hàn thì đương nhiên mình cũng có ước mơ được làm việc với người Hàn chứ! Và người thực hiện hóa cái ước mơ trẻ con ấy của mình là chị Kim!
Lần đầu gặp chị là qua meeting phỏng vấn. Không hiểu sao khi ấy mình đã có linh cảm chị là người Hàn rồi, vì chị xinh ghê ấy~ Rồi đến cuối buổi phỏng vấn chị chào mọi người. Chao ôi! Nhẹ nhàng mà dễ thương xỉu~
Đấy là buổi gặp mặt đầu tiên, anh chị đã mua rất nhiều bánh ngọt cho tụi mình ăn! Đó còn là loại bánh mình thích nữa chứ~ Chắc là do đứa nào đứa nấy ngại nên chẳng ai ăn. Chị Kim khi ấy đã dọa tất thảy chúng mình rằng không ăn bánh sẽ phạt hết tất cả, thế là ai nấy đều cười rồi chia nhau bánh ăn.
Có lần, mình ngồi ở văn phòng từ sáng đến chiều, chị cũng lại rồi hỏi thăm rất nhiều. “Có mệt không?”, “Có đói không?”, “Công việc có nặng quá không?”. Nhỏ bé và đơn giản thôi nhưng cũng đủ làm ấm lòng trong tiết trời Hà Nội mùa này.
- Người anh siêu ấm áp:
Mình không biết các bạn supporter khác sẽ cảm thấy như nào nhưng đối với mình, anh Vũ đã trở thành thần tượng, thành tấm gương mà mình quyết tâm phải học hỏi
Thử hình dung cảnh tượng: buổi đầu tiên đến một nơi hoàn toàn xa lạ mà có một người anh trong công ty ra đón và nhận ra chính xác mình là ai tên gì trong list 9 bạn supporters ấy. Điều ấy hạnh phúc biết nhừng nào
Đó là khi mỗi lần chúng mình đến, anh đều cẩn thận đưa mỗi đứa một cốc nước ấm uống cho ấm người.
Là mỗi lần chúng mình có câu hỏi thắc mắc, anh đều bật chế độ sẵn sàng giải đáp mọi lúc mọi nơi.
Là thấy chúng mình đứng ngoài đợi xe lạnh liền ra ngoài “đuổi” cả thảy vào văn phòng.
Là khi cả văn phòng nghỉ trưa, anh là cầu nối thúc đẩy chúng mình gắn kết với tất cả các anh chị trong văn phòng.
Là cẩn thận, quan tâm chúng mình từ những hành động nhỏ nhặt nhất.
Cơ mà nhìn vậy nhưng anh khá ít nói nên đôi khi mình cũng muốn nói chuyện với anh mà chẳng biết bắt chuyện như nào~
- Người anh hết lòng hết dạ với các em
Đương nhiên đó là anh Dũng!
Khác hoàn toàn với anh Vũ, anh Dũng thường là người bắt chuyện với tất cả các em. Vậy nên cho dù biết anh gần như sau cùng nhưng mình lại thấy anh rất thân thuộc và gần gũi.
Chúng mình đều với vai trò là thực tập sinh?
Đúng! Đều là các chiếu mới chưa được va vấp, trải được nhiều. Nhưng đối với anh Dũng, đó không phải là vấn đề. Anh có thể dành cho chúng mình rất nhiều thời gian để giải đáp thắc mắc, để chia sẻ kinh nghiệm, để hướng dẫn. Anh từng bảo: “Thứ anh cần không phải kinh nghiệm, vì kinh nghiệm anh có anh có thể cho tụi mày được. Thứ anh cần là tư duy, vì cái đó khó sửa lắm!”
Anh hơn mình 6 tuổi, nhưng mình cảm giác anh phải hơn mình cả chục tuổi. Những gì anh chia sẻ, những gì anh nói, anh kể cho tụi mình, tất cả đó rất thấm thía và hầu như đúng với mình. Đó là lý do tại sao câu nói “trái của trái ngành” của anh được đề cập ngay đầu tiên.
Nhưng đấy là khía cạnh khi anh làm việc.
Nếu như anh Vũ là người quan tâm chúng mình một cách nhẹ nhàng nhất, thì anh Dũng đem sự quan tâm đến cho chúng mình qua sự vui tính của anh. Đi ngang qua anh hỏi chúng mình một chút, quay trở lại chỗ ngồi anh lại bắt chuyện với chúng mình chút nữa.
Anh luôn đem đến cho chúng mình sự yêu đời và năng lượng tích cực nhất (ngay cả khi đau tay gần chết vì tiêm mũi 3 vaccine)
- Người chị quyền lực
Tất nhiên, đó là chị Huyền!
Cảm giác chị hơi có chút gì đó khó gần, chắc do mình không tiếp xúc nhiều với chị. Nhưng để giải thích cho hai từ “quyền lực” ấy là một câu chuyện dài!
Chị rất nghiêm túc và cẩn thận trong công việc. Chị định hướng, nhận xét chi tiết cho chúng mình điểm mạnh, điểm yếu ở mỗi bài để có thể nắm bắt được công việc tốt nhất. Thậm chí mình từng nghĩ, nếu như chấm điểm trên giấy, chắc chị sẽ chữa đỏ cả trang giấy để sửa lại kế hoạch cho tụi mình mất!
Còn bình thường, tại sao chị Huyền lại quyền lực ư?
Mình may mắn vì từng được ở lại công ty với các anh chị và từng thấy chị chơi Mèo nổ. Một từ thôi “Đỉnh!”. Cộng thêm khuôn mặt lạnh lùng của mình nữa, chị trông quyền lực thật sự!
- Các anh chị phòng ban khác
Mới thoạt vào làm mình cảm thấy khá sợ khu vực đối diện với chỗ làm việc của tụi mình. Các anh chị mỗi người 2 cái máy tính, cứ chăm chăm gõ từ đầu buổi đến quá giờ làm vẫn chưa xong. Mỗi lần phát hiện ra lỗi là các anh chị sẽ ngồi tranh luận đến khi nào có quan điểm chung mới thôi.
Mình may mắn biết được kha khá anh chị phòng ban khác vì giờ nghỉ trưa ngày hôm ấy. Các chị phòng hành chính thì hiền như cục đất. Có chị “tóc không máu lửa đời không nể” chơi Mèo nổ đỉnh dã man. Một chị nữa cũng vui tính với quả tóc cháy ngọn như Kim Dami trong “Itaewon Class” cực hợp cạ với anh Dũng.
Các anh người Hàn trong công ty cũng nhẹ nhàng xỉu.
MÌNH TỪNG CẢM THẤY LẠC LÕNG
Trái ngành!
Đó là câu chuyện muộn thuở. Mình cũng đã thử đi làm biên dịch, đã thử đi giảng dạy nhưng có vẻ không hợp. Và nhờ hoạt động ở trường, quản lý fanpage, thiết kế và viết bài mình đã bén duyên với Marketing một cách thần kỳ.
Đã từng nghĩ rằng, chắc sẽ ổn thôi vì job nào cũng “không yêu cầu kinh nghiệm”. Nhưng không!
Trên thực tế, tám bạn được pass phỏng vấn thì hầu như bạn nào cũng học về kinh tế, đa phần là học liên quan đến marking. Việc bản thân không có kiến thức, kinh nghiệm cũng chẳng nhiêu sẽ cảm thấy như nào nhỉ?
Lạc lõng chứ!?
Ngay từ đầu mình đã nuôi hi vọng nỗ lực thật nhiều để có thể sau này có thể chính thức gắn bó với mọi người. Mình sẽ năng nổ, sẽ hỏi thật nhiều, sẽ tích cực trong “việc xây dựng bài” hơn.
Nhưng rồi những buổi đầu, ai ai cũng đưa ra những câu hỏi rồi những thuật ngữ chuyên ngành để bàn luận. Mình chỉ ngồi ở đó và nghe các anh cùng các bạn thảo luận. Chợt nhận ra, bản thân cần phải chạy, tăng tốc, phải cố gắng thật nhiều để có thể góp mặt vào cuộc bàn luận đó và thực hiện hóa hi vọng đó!
Vì ở đâu có hi vọng, ở đó có khó khăn.
Khi cảm giác mông lung qua đi, hiểu được việc cần làm, bắt tay vào nó, lúc này có chút gì đó thân thuộc đã từng gặp qua.
“À! Thì ra những thứ mọi người vẫn thường hay nói, vẫn thường hay bàn luận là những thứ ngay quanh mình đó ư? Đó là những công việc mình vẫn thường làm mà nhỉ?” - những suy nghĩ vụt qua....
Anh chị nhiệt tình, các bạn thân thiện. Lại là một câu nói bất hủ của anh Dũng: “Chúng mày hỏi đi! Hỏi nhiều vào! Hãy tận dụng những con người ở đây! Bào mòn bọn anh đi mấy đứa!”
Ở KB Fina là vậy đó. Có quá trời thứ để làm đòn bẩy hoàn thiện bản thân hơn.
Vậy nên, đừng lo, mình vẫn có thể theo kịp mà!
Lê Hoàng Thu,
- The next Supporter -